Con cái là niềm hạnh phúc của ba mẹ, được thấy con lớn lên từng ngày, trưởng thành theo năm tháng làm ba mẹ vui khôn cùng. Nhưng sẽ ra sao nếu đứa con càng lớn càng không giống ba mẹ. Đó là trường hợp của gia đình chị Hiền và chị Hương – 2 người mẹ. Cũng chính là 2 nạn nhân đau đớn nhất trong vụ trao nhầm con ở huyện Ba Vì, Hà Nội.
Quay ngược thời gian để trở lại
Cách đây 6 năm trước, tại khoa Sản Bệnh viện Đa Khoa Ba Vì, 2 bé Hải và Minh chào đời cách nhau chỉ 20 phút ngày 1/11/2012 tại khoa Sản Bệnh viện Đa Khoa Ba Vì, Hà Nội. Khi nhận lại con, vợ anh Sơn đã thắc mắc vì sao sinh con trước mà lại nhận con sau. Nhận ra tã lót không giống, gia đình đã hỏi bác sỹ nhưng các bác sỹ trả lời rằng đây chính là con cháu nhà anh Sơn. Sự nghi ngờ cũng xuất hiện khi chị Vũ Thị Hương nhận lại con, tã lót của con chị Hương cũng không giống tã lót của chị mua. Tuy nhiên bác sĩ khẳng định đây là con chị nên chị không thắc mắc gì nữa.
Cả hai gia đình đem con về nuôi, anh Sơn đặt tên con là Hải, chị Hương đặt tên con là Minh. Rồi năm tháng trôi qua 2 bé lớn dần, rồi từ đây việc lớn lên không giống bố đã đẩy 2 gia đình đến những bị kịch khác nhau.
Bi kịch của 2 gia đình
Gia đình Anh Sơn:
” Càng lớn, bé Hải càng đen và không có một nét nào giống con cháu nhà tôi cả”, bà Thanh nói.
Khi thấy cậu bé hàng xóm giống dòng họ nhà mình, người cháu dâu sống tại thôn Phú Mỹ (xã Phú Sơn) đã có linh cảm đây là máu mủ của mình nên đã nhiều lần bàn với vợ chồng anh Sơn. Nhưng vì tình yêu với đứa con của mình nuôi nấng bao nhiêu năm trời khiến vợ chồng anh Sơn không tin nổi. Cho tới 1 ngày tháng 3 vừa qua, khi một người cháu của gia đình đi ăn đám cưới, gặp bé Minh cùng một khuôn, một đúc với anh Sơn thì trực giác mách bảo không nhầm được.
Đến nước này, anh Sơn buộc lòng đưa bé Hải đi kiểm tra và nhận ra được sự thật mà anh cố dối lòng bấy lâu nay. Kết quả giám định ADN của cả 2 bé từ Viện khoa học hình sự (Bộ Công an) cho biết, bé Phùng Thanh H. có cùng huyết thống với chị Vũ Thị Hương, còn bé Đoàn Nhật M. lại chính là con đẻ của gia đình anh Sơn, chị Hiền.
Từ khi phát hiện bé H không phải là con của vợ chồng mình, gia đình anh Sơn phải bỏ mọi việc để lo tìm con. Giờ ở nhà nợ nần, vay mượn vẫn phải lo trả hàng tháng, khiến cho kinh tế gia đình cạn kiệt. Cũng từ lúc đó, vợ anh là chị Hiền bị sốc một thời gian dài, sút cân dẫn đến kiệt sức.
” Mấy ngày đầu khi biết tin, vợ tôi sức khỏe yếu, ngất lên ngất xuống. Lo nghĩ con mình đẻ ra mà không nuôi được ngày nào, không được chăm sóc, sút cân dẫn đến kiệt sức.”- anh Phùng Giang Sơn chia sẻ.
Gia đình chị Hương:
Gia đình chị Hương cũng gánh nỗi đau mất mát, chịu đựng nhiều năm năm do bé Minh không giống bố. Sau khi sinh bé Minh, hôn nhân gia đình của vợ chồng chị tương đối ổn. Dù người chồng cũ hay đay nghiến chị việc con trai không giống mình. Nhưng anh vẫn yêu thương bé Minh. Mỗi khi đi làm về anh hay bồng bé đi chơi và mua đồ ăn cho bé.
Dù chồng có đay nghiến , gây khó khăn cho chị nhưng biết mình không làm điều gì hỗ thẹn với lương tâm. Nên chị cũng không có gì cảm thấy có lỗi với chồng mình. Chị vẫn dành cho con những điều tốt nhất. Bé Minh rất hay ốm, từ khi còn trong tháng, cậu bé đã bị vấn đề về hô hấp. Khi hơn 3 tháng, cậu bé đã bị một cơn sốt khiến chị như chết đi sống lại. Một mình đưa con chạy từ phòng khám tư sang bệnh viện Sơn Tây, rồi xuống bệnh Viện Nhi. Gần 1 tháng trời chỉ có 2 mẹ con đồng hành với nhau. Một kỉ niệm khó quên của chị H về bé Minh.
Bên cạnh sự gây khó dễ đến từ chồng, chị còn gặp phải sự nghi ngờ đến từ gia đình chồng. Vốn tính không hay nói, lại là một giáo viên nên chị Hương ngày càng co mình hơn. Chỉ biết toàn tâm chăm sóc con vì đây là niềm hi vọng của cả cuộc đời chị.
Năm 2015, lúc chi sinh con trai thứ 2 cũng là lúc hôn nhân của chị chuyển biến xấu vì bé thứ 2 lớn lên rất giống bố. Lúc này sự ngờ vực của chồng chị Hương tăng cao, không còn mắng chửi vợ nữa mà phá phách cơ sở mầm non chị lập nên. Đến cuối năm ngoái, chị Hương và chồng mình đã chính thức ly hôn.
Đến những đứa trẻ ngây thơ chưa biết gì
Lúc đầu nghe có ba mẹ mới, hai bé rất hào hứng nhưng đến nay lại sợ xa người mà mình gọi là mẹ suốt 6 năm qua.
” Bé Hải ăn ít, học hành chểnh mảng, đêm ngủ cũng ít. Nhiều người đến khiến con sợ bị mang đi mất” anh Sơn nói.
Bé Minh rất thương mẹ, cậu sống tình cảm , hay quan tâm chăm sóc mẹ. Lhi biết tin mình không phải con ruột của mẹ Hương, bé Minh nói : ” Mẹ ơi, con nghĩ ra cách rồi. Con sẽ không phải đi đâu cả”.
Trước sự chột dạ của mẹ, Minh nói ” Mẹ tìm một khuôn mặt giống con. Mẹ may áo bông gắn khuôn mặt lên, điều khiển bạn ấy về nhà chú Sơn Hiền. Cho bạn ấy ở đó, con ở đây với mẹ.” Sự ngây thơ và tình cảm của bé khiến chị Hương không tránh khỏi nghẹn ngào..
Chỉ một sai lầm nhỏ gây ra nhưng kết quả của nó thật sự không nhỏ chút nào. Một mất mát quá lớn về vật chất và tinh thần của 2 bên gia đình, của những người vợ chung thủy nhưng bị nghi ngờ về tiết hạnh. Những đứa con mới lớn lại phải xa người đã nuôi mình 6 năm, để lại tập làm quen với tiếng gọi ba mẹ mới. Mong rằng gia đình, đặc biệt là 2 em nhỏ sẽ mau chóng bình phục và ổn định tinh thần để có thể vượt qua chặn đường còn dài phía trước.
Phòng khám medic Sài Gòn tại Đà Nẵng
Địa chỉ: 97 Hải Phòng, Hải Châu, Đà Nẵng.
Hotline: 091.555.1519
Xét nghiệm ADN huyết thồng| Xét nghiệm ADN hành chính| Xét nghiệm ADN họ hàng.